Trong một bài viết vào ngày 4/1/2014(1) và trong một phỏng vấn trên Youtube.com,(2) Ông
Huỳnh Ngọc Tuấn đã kể lại chuyện ông bị công an hành hung khi ông cùng
với ông Phạm Bá Hải đi thăm một số người đang là những nhà hoạt động
nhân quyền và cựu tù nhân lương tâm kỳ cựu vào đầu năm 2014. Các người
này là Linh Mục Phan Văn Lợi, Linh mục Nguyễn Hữu Giải, Luật sư Nguyễn
văn Đài, bác sĩ Phạm Hồng Sơn, luật sư Lê Thị Công Nhân, cô Phạm thanh
Nghiên, ông Nguyễn vũ Bình, và ông Phạm văn Trội.
Việc
ông Huỳnh Ngọc Tuấn bị hành hung xảy ra tại huyện Thường Tín, xã Chương
Dương, cách Hà Nội 25km khi phái đoàn của ông gồm có ông, ông Phạm Bá
Hải, Luật Sư Lê Thị Công Nhân và chồng đến thăm kỹ sư Phạm Văn Trội, một
cựu tù nhân lương tâm đang thường trú tại xã đó. Tại nhà ông Phạm Văn
Trội, trong lúc mọi người đang trao đổi hàn huyên, công an địa phương đã
ụp vào, và sau một thời gian dài dằng co đấu lý, ông Huỳnh Ngọc Tuấn và
các bạn và ông Phạm Văn Trội đã bị công an xã kéo về trụ sở công an.
Tại đó, một mình ông Huỳnh Ngọc Tuấn đã bị kéo và một căn phòng, và ông
đã bị nhiều công an liên tục hành hung một cách rất thô bạo: chúng thay
phiên nhau đấm vào đầu và ngực ông với ý đồ “đánh đến chết”, như ông
Huỳnh Ngọc Tuấn đã kể lại. Ngay sau khi về đến Hà Nội, ông Huỳnh Ngọc
Tuấn đã đến bệnh viện tư nhân Hồng Ngọc để khám nghiệm thương tích. Về
cuôc khám nghiệm này, Luật Sư Lê Thị Công Nhân kể:
“Nhưng
khi đến đó, tôi thậm chí nhận ra những gương mặt mật vụ đã từng theo
dõi và đàn áp tôi trước đây, bây giờ giả làm nhân viên bệnh viện. Thậm
chí người bác sĩ khám cho chú Tuấn có thái độ cực kỳ trịch thượng, không
một chút nhân đạo nào ngay trong lời nói của ông ta. Chúng tôi khẳng
định rằng họ đã thay những người của mật vụ vào làm trong bệnh viện, gây
áp lực để bệnh viện làm việc đó. Bây giờ chú Hùynh Ngọc Tuấn đã có kết
quả của bệnh viện, mà theo chúng tôi, là hoàn toàn không đáng tin cậy gì
cả.”(3)
Vì
không tin vào kết quả của kỳ khám bệnh tại Hà Nội, khi trở lại Tam Kỳ,
ông Huỳnh Ngọc Tuấn đã đi đến một bác sĩ khác để khám nghiệm lại. Kết
quả cuộc tái khám này như sau: “Gảy xương ức. Nhu mô phổi bình thường”.
Gảy
xương ức thường là một chấn thương có thể có nhiều hệ lụy rất trầm
trọng như vỡ các mạch máu trên ngực, trong tim và phổi, và đau đớn mãn
tính. Khi xương ức bị gảy thành nhiều mảnh, thường thì phải mổ. Nhưng
nếu xương ức bị gảy giản đơn, cách chửa trị thông thường là nghĩ ngơi
tĩnh dưỡng, tránh kinh động xương ức, và uống thuốc trừ đau khi cần cho
đến khi xương ức tự hàn gắn trở lại trong vài tháng.(4)
Hình X Quang xương ức của ông Huỳnh Ngọc Tuấn bị đánh gãy… ông Huỳnh Ngọc Tuấn đang băng bó dưởng bịnh (Nguồn: Gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn)
Có hai điều đáng quan tâm khi xem xét sự cố công an hành hung đả thương ông Huỳnh Ngọc Tuấn.
Một
là, vai trò chỉ đạo của nhà nước từ đầu đến cuối và từ trung ương đến
địa phương trong sự cố này. Một khi đã phát hiện ông Huỳnh Ngọc Tuấn có
mặt tại Hà Nội và các vùng phụ cận để thăm viếng những nhà hoạt động
nhân quyền và những cựu tù nhân lương tâm tại đó, nhà nước đã theo dõi
và cho nhân viên cấp lãnh đạo về đến tận địa phương để đích thân chỉ huy
công an địa phương hành hung ông Huỳnh Ngọc Tuấn . Hơn thế nửa, tâi Hà
Nội, nhà nước còn cho công an giả dạng làm nhân viên một bệnh viện tư
nhân để chẩn bịnh và điều trị “cuội” cho ông Huỳnh Ngọc Tuấn, như Luật
Sư Lê Thị Công Nhân đã tố cáo.
Hai
là việc mật vụ hay công an đã rất dễ dàng giả mạo làm nhân viên và y sĩ
tại một bênh viện tư để “chẩn bịnh” cuội và “chửa binh” cuội cho ông
Huỳnh Ngọc Tuấn. Đây là một hành vi rất kinh hoàng. Ai cũng biết rất rõ
là những người làm việc ngành y cần phải có y đức, tức phải lấy việc
chăm lo cho sức khỏe bệnh nhân làm ưu tiên đầu tiên và độc nhất. Nếu các
nhân viên chuyên ngành tại một bệnh viện có thể bị thay thế bởi những
nhân viên công an hoàn toàn chưa hề được huấn luyện chính quy và có giấy
phép hành nghề trong các ngành nghề y ở bất cứ cấp bậc nào, hay nếu các
y tá và bác sĩ tại một bệnh viện đều làm việc và nhận mệnh lệnh của
công an hay mật vụ, sẽ còn có ai đảm bảo được sức khỏe và tính mạng của
bệnh nhân? Vì các chi tiết về việc công an mạo nhận là y tá hay bác sĩ,
hay ngược lại y tá và bác sĩ đều làm việc cho công an, đều dựa trên
những nhận xét của một nhân chứng rất đàng hoàng và rất khả tín, tức là
Luật Sư Lê Thị Công Nhân, ban lảnh đạo bệnh viện tư nhân Hồng Ngọc cần
phải lên tiếng. Họ cần làm rỏ trắng đen càng sớm càng tốt về việc họ có
đồng lỏa với hay bị ép uổng bởi công an trong vụ việc trên hay không.
Thêm vào đó, vì rõ ràng là “bác sĩ” của bệnh viện Hồng Ngọc đã chẩn đoán
sai khi báo cáo là ông Huỳnh Ngọc Tuân không có gảy xương ức trong khi
ông thực sự đã gảy xương ức như được phát hiện về sau tại một bệnh viện
khác ở Tam Kỳ, bệnh viện Hồng Ngọc cần a) xin lổi và b) bồi thường
thích đáng cho ông Huỳnh Ngọc Tuấn. Trong khi chờ đợi, người Hà Nội nếu
có bệnh tật có lẽ nên cần cẩn thận hơn và không nên đến bệnh viện Hồng
Ngọc này cho đến khi mọi sự thật đã được phơi bày.
Việc
nhà nước cho người giả mạo làm nhân viên y tế để “chẩn bịnh” và “trị
bịnh” cuội những nhà hoạt động nhân quyền đã bị chính nhân viên nhà nước
đánh đập dã man gần chết là một bước thụt lùi rất lớn và rất man rợ cho
xã hội Việt Nam nói chung và ngành y tế tại Việt Nam nói riêng. Trong
lịch sử loài nguời, việc xử dụng những người làm công tác y khoa để trực
tiếp hay gián tiếp giết hại những người bất đồng chính kiến là một
phương thức hành xử man rợ hình như chưa hề có. Tại một bệnh viện, người
bệnh tự thân đã là một người cô thế không còn khả năng tự vệ. Cố tình
dùng y sĩ “cuội” để chẩn bịnh và trị bịnh “cuội” là một việc làm chà đạp
lương tâm trắng trợn kinh hoàng. Mọi người làm việc trong ngành y tại
Việt Nam nói riêng, và mọi người Việt dù ở bất cứ nơi nào nói chung, cần
sôi sục phẫn nộ và cần cực lực lên án hành vi vô lương tâm và có khã
năng lũng đoạn cả ngành y Việt Nam của nhà nước Việt Nam. Hãy nghĩ, nếu
“y sĩ ” điều trị mà bạn tin cậy và giao phó tính mạng cho họ lại là
người thực tình đã hay đang muốn tra tấn hay giết bạn, bạn có cơ may nào
sống sót được hay không?
Việc
truy lùng và đàn áp những người như ông Huỳnh Ngọc Tuấn, một người đang
hành xữ quyền làm người cơ bản nhất của ông, tức là các quyền tự do
ngôn luận, tự do đi lại, tự do hội họp – như khi đi thăm viếng gia đình
bè bạn hay bất cứ ai khác – trong khuôn khổ của hiến pháp và các luật
lệ do nhà nước quy định là một vi phạm trầm trọng Hiến Chương Nhân Quyền
Quốc Tế mà Việt Nam đã phê chuẩn.
Việc
giam cầm một nhà hoạt động nhân quyền hay một người bất đồng chính
kiến, như ông Huỳnh Ngọc Tuấn, vào một phòng kín để cho công an – những
người lao động ăn lương nhà nước – luân phiên đánh đập dã man – là một
hành vi chỉ có thể định nghĩa là tra tấn. Khi mà mực chữ ký của đại
diện nhà nước Việt Nam phê chuẩn Công Ước Quốc Tế về Việc Chống Tra Tấn
còn chưa ráo (4), khi Việt Nam là thành viên mới nhất Ủy Ban Quốc Tế
Nhân Quyền của Liện Hiệp Quốc, những gì nhà nước Việt Nam đang làm đối
với ông Huỳnh Ngọc Tuấn là những việc làm hoàn toàn bất xứng và thô bỉ.
Do
đó, chúng tôi kêu gọi Liên Hiệp Quốc hãy nhanh chóng tiến hành việc cứu
xét lại hồ sơ nhân quyền của Việt Nam qua việc gởi một phái đoàn sang
Việt Nam điều tra và điều trần về việc nhà nước xử dụng ngành y tế bảo
vệ sức khỏe của người dân như là một công cụ trấn áp, hãm hại hay giết
hại các nhà hoạt động nhân quyền và các người bất đồng chính kiến, đồng
thời tiếp tục điều tra và báo cáo về các vi phạm nhân quyền trầm trọng
qua các hành vi đàn áp, đánh đập, và tra tấn các nhà hoạt động nhân
quyền và các người bất đồng chính kiến một cách có chính sách và có hệ
thống.
Chúng
tôi kêu gọi những tổ chức quốc tế như Ngân Hàng Thế Giới (World Bank) ,
Ngân Hàng Phát Triển Á Châu (Asian Development Bank), Tổ Chức Sức Khỏe
Thế Giới (World Health Organization) và tất cả các tổ chức thiện nguyện
phi chính phủ đang trợ giúp Việt Nam về mặt y tế xem xét lại và tạm thời
đình chỉ ngay mọi bất cứ hoạt động nào nhằm trợ giúp hay tài trợ ngành y
tế tại Việt Nam để bày bỏ sự công phẩn và lòng quan ngại về việc nhà
nước Việt Nam ngang nhiên và trắng trọn cho công an hay mật vụ giả làm
nhân viên y tế để “chẩn bịnh” và “trị bịnh” cuội tại các bệnh viện tư
hay công nhằm trấn áp, hãm hại hay giết hại những nhà hoạt động nhân
quyền hay những người bất đồng chính kiến đã bị chính tay họ hành hung
hay tra tấn.
Chúng
tôi kêu gọi nhà nước và các đại diện dân cử của các quốc gia dân chủ tự
do trên toàn cầu hãy chính thức lên án việc nhà nước Việt Nam ngang
nhiên và trắng trọn cho công an giả làm nhân viên y tế để “chẩn bịnh” và
“trị bịnh” cuội tại các bệnh viện tư hay công ngỏ hầu trấn áp, hãm hại
hay giết hại những nhà hoạt động nhân quyền hay những người bất đồng
chính kiến đã bị chính tay họ hành hung hay tra tấn. Đồng thời chúng tôi
vẫn tiếp tục kêu gọi nhà nước và các đại diện dân cử của các quốc gia
dân chủ tự do trên toàn cầu hãy lên tiếng bày tõ mối quan ngại về tình
trạng nhân quyền tại Việt Nam đồng thời tạo áp lực thuyết phục nhà nước
Việt Nam chấm dứt ngay việc trù dập, tra tấn hay hãm hại ông Huỳnh Ngọc
Tuấn và tất cả những nhà tranh đấu cho nhân quyền tại Việt Nam như ông.
Chúng
tôi kêu gọi bất cứ ai quan tâm đến nhân quyền trên thế giới hãy gây áp
lực trên nhà nước và các nhà đại diện dân cử nơi mình đang cư ngụ để họ
lên án và lên tiếng chống lại việc dùng các người làm công tác y khoa
như là công cụ cho công an và mật vụ dùng để trấn áp, hãm hại hay giết
hại các nhà hoạt động nhân quyền và những người bất đồng chính kiến tại
Việt Nam.
Chúng tôi hy vọng, và tin chắc rằng cuối cùng, tiếng nói của nhân quyền, công lý, và công luận quốc nội và quốc tế sẽ thắng!
Chấn MinhNgày 8 Tháng Giêng, 2014
No comments:
Post a Comment