Monday, January 30, 2012

Xin Tri Ân.

Tôi xin tri ân những người chiến binh VNCH đã bỏ mạng sống nơi chiến trường.  Tôi xin cảm ơn những người chiến binh đã bỏ một phần thân thể của mình nơi chiến trận mà ngày nay phải tàn tật sống trên quê hương hay tha hương nơi xứ người.

Tôi xin cảm ơn những  anh chiến sỹ đã quyết tâm chiến đấu cho tôi biết như thế nào là tự do, để rồi khi tôi đủ trí khôn để tôi tự quyết định tìm tự do tôi được biết.  Và từ đó tôi quyết từ bỏ chế độ bạo quyền để đi tìm nơi tôi được tự do làm người.

Tôi xin tri ân những người can đảm đã nhất quyết bỏ nước ra đi tìm tự do trước tôi.  Xây dựng một lối đi để rồi tôi có lòng tin tưởng và can đảm cũng bỏ nước ra đi, để biết rằng những người đi trước sẽ kêu gọi thế giới cho họ biết tôi cần sự giúp đỡ của thế giới tự do.

Tôi xin tri ân những người không may mắn đã bỏ xác trên biển cả vì đói khát, cướp bóc hay bị hãm hiếp để tôi biết rằng, sự chết có thể đến trên đường đi tìm tự do, nhưng thà chết trên biển cả còn hơn sống với chế độ Cộng Sản.  Cách chết thảm thương trên biển đông của các ông bà anh chị em đã làm cho thế giới tỉnh thức để rồi lập ra các trại tỵ nạn trên các nước lân cận.  Vì vậy chúng tôi là những người đi sau, chúng tôi không còn bị đối sử tàn nhẫn như các ông, bà anh chị em.  Tôi xin cầu mong linh vong của những người quá cố tìm được nơi yên nghỉ cuối cùng.

Cuối cùng tôi xin tri ân những quốc gia đã giơ tay đón nhận và giúp đỡ chúng tôi khi nhà cầm quyền của quốc gia chúng tôi xua đuổi chúng tôi vào con đường chết ở vùng khinh tế mới, hay không nương tay giết hại chúng tôi.  Và khi chúng tôi trốn bỏ quê hương để đi tìm một quốc gia tự do, xin chút tự do làm người thì bị nhà cầm quyền Cộng Sản chửi rủa chúng tôi và gọi chúng tôi là bọn phản động, đáng chết trên biển cả, đáng là đồ ăn của cá,  là bọn đĩ điếm bám theo chân đế quốc Mỹ để ăn bơ thừa sữa cạn.  Vì lòng nhân từ của các quốc gia tự do đón nhận chúng tôi để chúng tôi có một tương lai sáng sủa ngày hôm nay.  Cho đến nay,  nhà cầm quyền Cộng Sản chưa bao giờ một lời xin lỗi chúng tôi,  nhưng lại đổi giọng, gọi chúng tôi là khúc ruột nghàn dặm để rồi kêu gọi chúng tôi mang tiền về Việt Nam cho bọn cầm quyền Cộng Sản.

-Nguyễn Tỵ Nạn.

 


Cám Ơn Anh.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng




Cám ơn nôi và tiếng hát đầu đời
Cám ơn mưa và nắng gió quê tôi
Cám ơn cha đã cho con hạt bụi,
vo tròn trong bụng mẹ cút côi

 Cám ơn anh kịp lớn giữa thù hằn
Thắp đôi vai gồng gánh nỗi điêu linh
Bóng vinh quang lắp sâu trong huyệt lạnh
Hay ngồi đau thầm lặng giữa thanh bình

Một đời cha hy sinh đem in xương máu nhà bình
Một đời anh nghe chưa an thân sau nỗi nhục vinh
Chờ cuộc sống bao dung, chờ mặt đất hoan ca
Chờ đợi mãi nao nao lòng gỗ đá 
Người nằm yên bao lâu quên trong hương khói quạnh hiu
Người về mang thương đau chưa nghe ai nhắc đến tuổi tên
Nghìn lời hát không vơi tình uấn khuất trong tôi
Cám ơn anh! Cám ơn anh! người chiến sĩ vô danh.

No comments:

Post a Comment