Hai ngày 3 và 4 tháng 8 năm 2014, đại diện Hội Phụ nữ Nhân
quyền Việt Nam là Huỳnh Thục Vy đã đến Tuyên Quang. Chuyến viếng thăm này là sự
nối tiếp cho chuyến đi Tuyên Quang dở dang hồi tháng 5 năm 2014 để quan sát
phiên tòa phúc thẩm ba người H’ mông là ông Lý Văn Dinh, Dương Văn Tu và Thào
Quán Mua của Nguyễn Ngọc Lụa và Huỳnh Phương Ngọc.
Ba ông này cùng với một người nữa tên là Hoàng Văn Sang bị bỏ
tù vì phản đối chính quyền nhằm bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của mình. Tín ngưỡng
này khuyến khích người Mông từ bỏ các tập tục ma chay hủ lậu và tốn kém để sống
cùng nhau trong tinh thần tiến bộ và đoàn kết.
Được biết, có 10 ngàn người Mông đi theo sự dẫn dắt tinh thần của ông Dương
Văn Mình, người đã từng bị chính quyền bỏ tù 5 năm từ 1990 đến 1995 vì tập hợp,
dẫn dắt đồng bào mình thoát khỏi chế độ ngu dân và sự ngược đãi thường trực của
chính quyền. Điều đó đã đe dọa sự kiểm soát của chính quyền ở các vùng núi cao
có người Mông sinh sống. Vụ án bốn người H’ mông này về bản chất rất giống với
vụ Bia Sơn mà Hội chúng tôi đang theo dõi. Nhiều người liên kết với nhau về
tinh thần là một cái gai trong mắt đối với chính quyền độc tài.
Cũng cần phải nhắc thêm, hiện tại ông Dương Văn Mình, người
lãnh đạo tinh thần của những người H’ mông trên các vùng núi cao Tuyên Quang, đang được điều trị bệnh suy thận tại một bệnh
viện ở Sài Gòn vì chính quyền các tỉnh phía Bắc và Hà Nội áp lực các bệnh viện
miền Bắc không chữa trị cho ông.
Vượt cả trăm cây số đường núi hiểm trở, đại diện của chúng
tôi đã đến được tận nhà của những tù nhân tôn giáo trong vụ án này. Chúng tôi
được anh Lý Văn Súa (con trai ông Lý Văn Dinh) và anh Hoàng Văn Nành (con trai ông Hoàng Văn
Sang) cho hay: con đường độc đạo vào
làng của họ luôn có người của an ninh theo dõi 24/24.
Khi Huỳnh Thục Vy và
chồng đang trên đường vào Làng lè, xã Hùng Lợi, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên
Quang, một chốt công an thông thông đã đặt ở đó, họ chặn tất cả mọi người lại để
kiểm tra, bất chấp có phạm lỗi giao thông hay không. Một công an giao thông đã
gọi ngay một người khác tới để theo dõi
chúng tôi vào đến tận làng. Sau bữa cơm vội vàng, một công an huyện và một công
an xã đã xuất hiện. Và sau khi chúng tôi rời khỏi làng khoảng 15 phút một xe biển
số xanh đã chở 5 nhân viên an ninh ập vào nhà anh Hoàng Văn Nành để kiểm tra và
có ý định sẽ bắt giữ chúng tôi nếu còn ở đó.
Những người sắc tộc này phải thường xuyên chịu những ngược
đãi nghiêm trọng mà người Việt không thể nào tin được nếu không trải nghiệm. Bất
cứ thư từ nào của bạ bè từ xa gởi về đều không thể qua mắt được chính quyền địa
phương. Và dịch vụ chuyển tiền (bình thường vào tận nhà người nhận) từ chối vào làng để chuyển tiền tận tay những người
này.
Vì vậy, Hội PNNQVN chúng tôi chỉ làm trung gian chuyển món
quà của Quỹ Tù nhân Lương Tâm và của ông Tưởng Năng Tiến gởi tặng họ. Mỗi gia
đình, do đó, nhận 3 triệu đồng. Đây là số tiền quá nhỏ bé so với chi phí tốn
kém mà họ phải lặn lội hàng chục cây số đường rừng để đi thăm các tù nhân đang
bị giam giữ trong trại giam thành phố Tuyên Quang hằng tháng. Nhưng đó là tình cảm trân quý mà chị em Hội
PNNQVN chúng tôi muốn chia sẻ với những nạn nhân Nhân quyền này. Chúng tôi cũng
được biết, trong bốn gia đình này, gia đình ông Thào Quán Mua và ông Dương Văn
Tu là khó khăn nhất.
Đây là những thông tin chúng tôi thu thập được bằng cảm nghiệm
thực tế. Hội PNNQVN chúng tôi sẽ là
trung gian gian cho bất cứ nhà hảo tâm nào muốn giúp đỡ những người sắc tộc
đang ngày đêm chịu sự ngược đãi khốc liệt này. Chúng tôi sẽ có cách hiệu quả để
sự giúp đỡ của quý vị đến tận tay người nhận. Xin chân thành cám ơn các nhà hảo
tâm.
Hội PNNQVN xin trân trọng thông báo.
Mọi liên hệ xin quý vị gởi về hộp thư vnw4hr@gmail.com
Kính,
Ban điều hành Hội PNNQVN
No comments:
Post a Comment