Dân đang đòi quyền tự do, quyền được đọc, được nghe, được nói. Xin các ông "lãnh đạo" trả lại cho dân những gì các ông cướp mất của người dân. Làm ơn đi mấy ông ơi. Ăn cướp bóc lột người dân đủ rồi.
Thursday, July 25, 2013
Thỏa Hiệp Ngầm: 5-7-2020 là Ngày Thực Hiện Đợt I Sát Nhập Nước Việt Nam Vào Trung Cộng
10
giờ sáng ngày 08-04-2013, Thiếu tướng Hà Thanh Châu, Chính Ủy Tổng Cục
Công Nghiệp Quốc Phòng (Chủ Nhiệm Tổng Cục là Trung Tướng Nguyễn Đức
Lâm) được Luật Sư William Lê hướng dẫn đến Sở Di Trú King County,
Seattle, tiểu bang Washington State, nạp đơn “xin tỵ nạn chính trị”, sau
2 tuần lễ ông và vợ ông đi thăm 3 người con đang là “du học sinh” ở
tiểu bang này.
Chúng ta sẽ không bao giờ mất anh.
Nhà tù không hẳn là địa ngục nhưng phận tù đày là kiếp đày đọa nhất của mọi kiếp người.
Và trong kiếp đày đọa ấy, vẫn có thêm một sự đọa đày.
Nếu anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải vẫn bị biệt giam trong buồng kỷ luật
thì có nghĩa, anh đã bước sang ngày thứ 32 tuyệt thực trong “nhà tù của
nhà tù”.
Wednesday, July 24, 2013
Tay không "quật ngã" máy bay trực thăng UH-1
Thưa bạn đọc, đây không phải tiêu đề tôi muốn đặt, mà tôi đã đặt theo lời bình của một độc giả ở VN sau một bài báo mà bạn sẽ đọc sau đây. Thực ra tiêu đề có vẻ không được lịch sự, nhưng trong trường hợp này thì khá đúng. Tôi tin rằng bạn đọc xong bài này cũng sẽ có ý nghĩ đó.
Tuesday, July 23, 2013
Ai là "Việt Kiều"?
"Khúc ruột ở xa ngàn dặm"
Trên truyền thông Việt ngữ, càng ngày hai chữ "Việt kiều" càng thấy xuất hiện nhiều hơn. Chúng ta nên hiểu và sử dụng danh xưng này như thế nào để được chỉnh về chính trị (politically correct)?
Trên truyền thông Việt ngữ, càng ngày hai chữ "Việt kiều" càng thấy xuất hiện nhiều hơn. Chúng ta nên hiểu và sử dụng danh xưng này như thế nào để được chỉnh về chính trị (politically correct)?
Monday, July 22, 2013
NỤ CƯỜI NGƯỜI TỬ TỘI
Đó là một buổi chiều ảm đạm vào khoảng tháng Sáu năm 1977 ở trại giam Suối Máu thuộc thành phố Biên Hòa. Vậy mà đã mười năm.
Friday, July 19, 2013
Bí mật khủng khiếp: tháng 4 1975.
Thời
gian lặng lẽ trôi, tôi, một chàng lính trẻ măng ngày nào bây giờ đã là
một ông già với mái đầu hoa râm đốm bạc. Vậy mà tôi chưa nói được câu
chuyện lẽ ra phải nói. Đôi lúc tôi âm thầm kể lại cho một số bạn bè tin
cậy. Nghe xong ai cũng khuyên “Nói ra làm gì, nguy hiểm lắm đấy”.
Thursday, July 18, 2013
ĐƯỜNG TÌM TỰ DO
Lời mở đầu:
Sau 38 năm xa cách, tôi vừa liên lạc được với anh bạn cùng trường Luật
ngày xưa-- anh Ngô Đề Thạnh--chúng tôi có nhiều dịp nói chuyện với nhau
và tôi
được Thạnh kể cho nghe về cuộc vượt biên thật gian nan nguy hiểm, trong
cảnh chết đi, sống lại của gia đình anh.
Subscribe to:
Posts (Atom)